Lưu Biện

Hán Thiếu Đế (chữ Hán: 漢少帝; 175 - 6 tháng 3 năm 190), húy Lưu Biện (劉辯), là vị Hoàng đế thứ 13[1] của nhà Đông Hán, là Hoàng đế thứ 28 và cũng là áp chót của toàn bộ triều đại nhà Hán trong lịch sử Trung Quốc.Ông lên ngôi khi còn nhỏ tuổi, do đó suốt thời đại này, ông bị mẹ là Hà Thái hậu lâm triều nhiếp chính, lại còn bị ông cậu Đại tướng quân Hà Tiến thao túng tất cả. Triều đại của ông chỉ ở vài tháng trong năm 189, sau đó bị phế truất bởi quyền thần Đổng Trác. Sau đó, ông bị giáng làm Hoằng Nông vương (弘農王), rồi liền bị Đổng Trác bức tử.

Lưu Biện

Thân mẫu Linh Tư Hà hoàng hậu
Kế nhiệm Hán Hiến Đế
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệu
Tên thật
Lưu Biện (劉辯)
Niên hiệu
Quang Hi (4/189 - 8/189)
Chiêu Ninh (8/189 - 9/189)
Thụy hiệu
Hoằng Nông Hoài vương
(弘農懷王)
Tiền nhiệm Hán Linh Đế
Trị vì 15 tháng 5 năm 18928 tháng 9 năm 189
(&00000000000000000000000 năm, &0000000000000136000000136 ngày)
Sinh 175
Mất 6 tháng 3 190 (14 – 15 tuổi)
Lạc Dương
Phối ngẫu Đường Cơ
An táng Hoằng Nông Hoài vương mộ (弘農懷王墓)
Thân phụ Hán Linh Đế